Thứ Hai, 24 tháng 8, 2015

Nhớ cái miệng Mourinho


Không biết bạn thì sao, nhưng tôi thích Chelsea củaJose Mourinho trong những trận cầu đinh. Lý do ư? Cái miệng của “Người đặc biệt” rất lắm chiêu.

Nhờ cái miệng, Mourinho khiến cuộc chiến nóng lên khi bóng còn chưa lăn trên sân. Nhờ đó, báo chí cũng có dịp sống, còn cư dân mạng lấy đó làm nguồn cảm hứng để thi nhau bình luận. Và cũng chính vì nhà cầm quân người Bồ Đào Nha luôn thích phát biểu gây sốc và đá xoáy người khác, điều này giúp trận cầu đinh thêm phần hấp dẫn.
Lâu dài, phát biểu của Mourinho trở thành món ăn không thể thiếu với người hâm mộ. Khi bước vào những cuộc đối đầu đỉnh cao, tôi lại chờ xem vị HLV này sẽ nói gì. Nhiều người có thể không thích Mourinho vì cái tội nói năng chẳng coi ai ra gì. Điều này đúng. Song, Mourinho có quyền tự do ngôn luận và không ai kết tội ông được.
Arsenen Wenger không nói sốc như Mourinho. Ảnh: Internet.
Arsenen Wenger không nói sốc như Mourinho. Ảnh: Internet.
Quay lại trận cầu đinh của vòng 3 Ngoại hạng Anh diễn ra khuya nay giữa Arsenal và Liverpool, tôi có cảm giác sức nóng từ cuộc đối đầu này đang thiếu đi nét gì không thể lý giải được. Phải chăng vì người hâm mộ mải mê với Manchester United và Chelsea vào hai ngày cuối tuần nên không mặn mà với trận thư hùng ở Emirates tới đây?
Nhưng theo tôi, thứ gia vị còn thiếu của màn so tài đỉnh cao nằm ở những cái miệng. Arsene Wenger không phải típ thích đá xoáy người khác, còn Brendan Rodgers cũng vậy. Do đó, họ chẳng hơi đâu lao vào những cuộc khẩu chiến vô bổ kiểu như Jose Mourinho thường khiêu khích đối thủ trước giờ bóng lăn.
Brendan Rodgers không thích khẩu chiến. Ảnh: Internet.
Brendan Rodgers không thích khẩu chiến. Ảnh: Internet.
Nhìn Arsene Wenger và Brendan Rodgers, người ta thấy ở hai nhà cầm quân xuất hiện một sự lịch lãm. Họ giống như quý ông trong bộ vest sang trọng. Bởi thế, cách hành xử cũng có phần rất điềm đạm. Từ góc nhìn của tôi, Wenger và Rodgers dường như muốn giải quyết mọi thứ qua chiến thuật và thế trận trong cuộc đụng độ giữa hai đội.
Hiểu theo cách khác, họ muốn “làm nhiều hơn nói”. Wenger không muốn hơn thua với người đồng nghiệp và ngược lại. Trong tư duy hai nhà cầm quân, một chiến thắng trước đối thủ sẽ mang độ sát thương cao hơn bội phần những lời khẩu chiến. Đấy là phong cách Wenger, phong cách Rodgers. Sống mái trên sân lúc nào cũng hay hơn.
Trận Arsenal-Liverpool có căng thẳng. Ảnh: Internet.
Trận Arsenal-Liverpool có căng thẳng. Ảnh: Internet.
Nhưng, bóng đá không thể thiếu những cái miệng. Người hâm mộ muốn tận hưởng sự nóng bỏng của một cuộc đối đầu lớn phải xuất hiện từ nhiều ngày trước khi bóng lăn. Điều đó giúp người xem sung hơn, máu hơn, và nhiệt huyết hơn. Cạnh đó, những phát biểu mạnh miệng còn cho thấy sự quyết tâm rất lớn từ hai chiến lược gia.
Ông Wenger và Rodgers có phần hơi “hiền”, chứ không giống Mourinho – người luôn gắn liền với những câu nói nổi tiếng khiến đối phương phải hậm hực và đặc biệt trở thành đề tài cho những cuộc trò chuyện vào mỗi buổi cà phê sáng. Còn khi Wenger gặp Rodgers, bạn được nghe những gì từ họ. Không là gì cả!
Tôi tin Arsenal và Liverpool sẽ đem tới 90 phút trên sân Emirates thứ bóng đá tấn công hấp dẫn người xem, vì hai đội không phải những CLB có thiên hướng phòng ngự giỏi. Nhưng để làm hâm nóng trận đấu, tôi vẫn thích típ của Mourinho hơn. Với nhà cầm quân này, sức nóng của trận đấu thậm chí lan toả từ nhiều ngày trước khi bóng lăn.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét