Thứ Năm, 13 tháng 8, 2015

Tự truyện của Mourinho - Kỳ 2: Ẩn nhẫn chờ thời


Sau thời gian dài làm việc tại Barcelona, cảm thấy mình đã đủ khả năng làm HLV trưởng, Mourinho quyết định trở về Bồ Đào Nha để tìm kiếm thử thách. Đây là 1 lựa chọn vô cùng liều lĩnh bởi ai cũng biết BĐN là 1 giải đấu khắc nghiệt với các HLV có tên tuổi chứ nói gì đến một Mourinho vô danh tiểu tốt.





TƯƠNG LAI BẤT ĐỊNH



BĐN là điểm đến, thất nghiệp và tương lai bất định. Tôi tự hỏi liệu Mourinho có cảm thấy lạc lõng ngay chính quê hương mình hay không, sau khi đã xa nó quá lâu. Tôi tự hỏi liệu Mourinho có nhớ là ở đây, việc một HLV tại vị trong 4 năm là điều gần như không thể. 



Và tôi tin là cuộc sống khó khăn của Mourinho khi quyết định ra làm riêng thậm chí còn chưa bắt đầu. Thực tế khắc nghiệt và một tương lai bất ổn luôn là những điều mà một HLV làm việc tại BĐN đã và đang phải chấp nhận. 



Cho đến trước khi trở lại quê hương, Mourinho đã sống một cuộc đời không áp lực bởi trên anh ấy luôn có những người phải chịu trách nhiệm nhiều hơn. Và ngoài khoảng thời gian ngắn làm việc tại Estrela da Amadora, trợ lý cho Manuel Fernandes, Mourinho chỉ toàn làm cho những CLB lớn và có thu nhập cao, đủ để đảm bảo một cuộc sống tốt. Những ngày khó khăn rõ ràng đang chờ đợi Mourinho.



Biết hết, nhưng Mourinho vẫn trở về, như thể không có gì là áp lực. Bất chấp việc phải thất nghiệp, vì ghế HLV ở BĐN đa số đều ấm chỗ, Mourinho cũng không lo ngại về tương lai. Khoảng thời gian làm việc cật lực tại Barcelona đã giúp anh ấy kiếm được một món tiền khá, đủ để sống ổn cho đến khi tìm được việc mới.



Mourinho có niềm tin vô tận vào chính bản thân mình. Anh ấy bảo nếu một người có kiến thức và niềm tin vào bản thân thì người ấy sẽ không sợ bất cứ thứ gì chờ đợi mình phía trước cả. 



Rời Barca với hành trang là những kinh nghiệm có được từ Bobby Robson (bên phải), Mourinho âm thầm rèn luyện bản thân chờ ngày thành danh



BƠI THEO CÁ MẬP SẼ BIẾT CÁCH SĂN MỒI



Trong thời gian chờ đợi, Mourinho đã xác định được con đường mà mình sẽ theo đuổi khi lên làm HLV trưởng. Kinh nghiệm tại Camp Nou mang lại cho anh ấy một nguồn kiến thức vô giá, cả lý thuyết lẫn thực hành. Và Mourinho cũng cảm thấy mình may mắn khi có 2 người thầy lớn.



Người thứ nhất là Bobby Robson, quý ông “sống và thở bằng bóng đá”. Robson giao mọi công việc trinh sát, phân tích đối thủ cho Mourinho. Người thứ hai là Louis van Gaal, với một phong cách hoàn toàn khác. Làm việc đầy phương pháp và tỉ mỉ, Van Gaal lên kế hoạch cho mọi thứ và giao nhiệm vụ thực hiện trên sân lại cho Mourinho. Sự khác nhau ấy vô tình lại giúp Mourinho có được kiến thức và kinh nghiệm trong tất cả mọi lĩnh vực mà một HLV trưởng phải lưu tâm. Với Robson ông học lên kế hoạch, với Van Gaal ông được thực hành.



Bên cạnh 2 người thầy lớn, Mourinho còn có một nguồn kiến thức vô vùng quan trọng khác nữa từ cầu thủ Barcelona, nhiều người trong số ấy là những ngôi sao hàng đầu thế giới lúc bấy giờ: Ronaldo, Rivaldo, Figo, Guardiola, Stoichkov hay Kluivert. Trong số họ, trừ Pep và Kluivert, tất cả đều đã giành “Quả bóng Vàng”.



Mourinho bảo làm việc với họ, bạn sẽ tự khắc rút ra những bài học kinh nghiệm cho riêng mình. Với những cầu thủ ở đẳng cấp ấy, họ sẽ không làm thế này hay thế nọ chỉ vì được bảo, bất chấp bạn có là HLV trưởng của họ đi nữa. Một HLV phải chứng tỏ cho họ thấy là mình đúng. Không phải theo kiểu “người truyền đạt” nói cho “người tiếp nhận” nghe, đấy dứt khoát phải là một quá trình tìm hiểu lẫn nhau. 



Mourinho thiết kế buổi tập, nghe cầu thủ phản hồi và đưa ra những điều chỉnh. Anh ấy nghe tất cả, thỉnh thoảng vẫn dừng buổi tập lại chỉ để hỏi xem liệu trung vệ có cách xa hậu vệ cánh quá hay không. Nếu có thì thu hẹp khoảng cách lại xem có ổn hơn không. Anh ấy và các cầu thủ thử đi thử lại cho đến khi tìm được phương án tối ưu.



Bây giờ, Mourinho đã là một HLV hàng đầu và toàn diện. Nhưng vào thời điểm ấy, anh ta đặt ra những mục tiêu rất dè dặt. Kẻ tham vọng luôn biết đi từ những bước nhỏ.



“Sớm hay muộn gì tôi cũng sẽ tìm ra một CLB nhỏ tại BĐN. Nếu tôi từng nhận được một đề nghị từ Sporting Braga thì bây giờ cũng sẽ có vài CLB tương tự muốn mời tôi”, Mourinho nói. Anh ta cũng lên một kế hoạch rõ ràng để trình bày cho mọi CLB muốn thuê mình, bao gồm một văn bản ghi rõ cả lộ trình phát triển và những tham vọng.



Nếu có thứ gì đó Mourinho mang nợ Barcelona thì đó là cách họ quảng bá tên tuổi của anh với chính quốc gia mình. Việc trả lời nhiều cuộc phỏng vấn tại đây giúp cho nhiều người biết đến Mourinho và cách nhìn của anh ấy về bóng đá. Nghĩa là bất kỳ ai đến gặp Mourinho lúc ấy ít nhiều cũng phải biết về Mourinho và công việc của anh ấy. 



Mourinho không còn là kẻ vô danh như khi rời khỏi BĐN nữa. Điều duy nhất họ phân vân là những ý tưởng của Mourinho có thể áp dụng vào thực tiễn hay không. “Nhưng đấy không phải là vấn đế vào thời điểm này. Bây giờ tôi sẽ dẹp công việc sang một bên và du lịch với gia đình mình đã”, Mourinho nói.



CẨM NANG MOURINHO



Nói là du lịch, nhưng Mourinho cũng tận dụng khoảng thời gian nghỉ ngơi quý báu để chuẩn bị cho sự nghiệp của mình. Anh ấy đọc mọi cuốn sách bóng đá mà mình có thể tìm thấy, lục lọi trên Internet mọi thông tin mà mình quan tâm cũng như xem hàng trăm DVD. Cũng trong thời gian này, Mourinho soạn ra một tài liệu mà tôi gọi là “bí kíp chiến thuật”.



Tài liệu, hoặc cũng có thể gọi là cẩm nang ấy, ghi lại những phương pháp tập luyện mà Mourinho sẽ áp dụng trong sự nghiệp của mình. Với mục tiêu này thì sẽ tập bài này, mục tiêu kia thì tập bài kia. Tất cả đều được ghi chép tỉ mỉ, cẩn thận, tất nhiên tất cả chỉ là ý kiến và phương pháp của riêng cá nhân anh ấy. Mourinho gọi cuốn cẩm nang ấy là “Sự tiến hóa của ý tưởng huấn luyện”. 



Mourinho cũng thường xuyên có những sửa đổi vào cuốn sách ấy bởi cách anh ta nhìn về chiến thuật và bóng đá những năm 1990 khác xa những năm 2000. Khi còn ở Sporting, Mourinho đã học hỏi nhiều từ những bài tập thể lực của 2 chuyên gia Roger Spry và Terziisky. 



Nhưng bóng đá ngày nay, không còn chỗ cho những HLV thể lực truyền thống nữa. Mọi thứ thay đổi rất nhanh nên Mourinho càng phải ghi chép lại cẩn thận sau mỗi buổi tập. Sau khi đã tổng hợp tất cả những ghi chú lại thành cuốn cẩm nang của riêng mình, Mourinho biết mình đã sẵn sàng để trở thành một HLV trưởng.



Kiên nhẫn cũng là một trong những đức tính của Mourinho. Trở về BĐN, anh ấy cho thấy mình sẵn sàng chờ đợi. Mourinho nói là nếu gặp may, mình sẽ có một CLB sớm nhất là vào tháng 12. Giáng sinh luôn là khoảng thời gian khó khăn cho các HLV ở những đội hạng thấp, nơi vận rủi của người này sẽ là vận may của kẻ khác. 



Mourinho kiên nhẫn chờ suốt nhiều tháng trời, anh ấy thậm chí còn từ chối lời mời làm việc từ nước Anh (Newcastle) do chính Bobby Robson giới thiệu. Và một hôm chuông điện thoại reng, điều mà Mourinho chờ đợi đã đến sớm hơn dự kiến. Khi ấy là giữa tháng 9.



“Tôi biết sẽ khó khăn chứ. Tôi biết mình sẽ bước vào một môi trường không thoải mái gì vì bản chất công việc sẽ khác. Tôi biết mình không còn thuộc về nhóm chia bài mà phải tự mình nhấc những lá bài ấy lên. Tôi cũng không có một sự nghiệp cầu thủ thành công nên không có sự bảo vệ từ công chúng như những người khác. Tôi biết hết chứ, bạn của tôi”. - Mourinho nói với Lourenco, người viết tự truyện cho ông.




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét