Thứ Năm, 13 tháng 8, 2015

Tự truyện của Mourinho - Kỳ 8: Xây những viên gạch đầu cho hành trình huyền thoại


Benfica đã phải hạ mình mời lại Mou sau cú khởi đầu tai hại của mùa 2001/02. Nhưng Porto còn ra tay nhanh hơn. Họ muốn có vị HLV đang nổi như cồn của Uniao de Leiria không chỉ để làm lợi cho mình mà còn để không cho địch thủ có được một nguồn sức mạnh đáng gờm. Và Mou đã không phụ sự kỳ vọng của Porto.


Vừa sang Porto, Mourinho đã giúp CLB này đánh bại kình địch Benfica



“MÙA SAU CHÚNG TA SẼ VÔ ĐỊCH”
Với Mou, việc cầm quân cho Porto không khác gì về nhà. Ông có thời gian làm việc ở đó trên tư cách trợ lý cho Bobby Robson, trước khi cùng HLV này sang Barcelona. Chủ tịch Pinto da Costa luôn dành cho Mou nhiều tình cảm quý mến, nay lại dành thêm sự ngưỡng mộ vì những gì ông đã thể hiện trong khoảng thời gian ngắn ngủi tại Benfica và Leiria.



Ngày 23/1/2002 là ngày Mou ra mắt đội bóng mới, cũng là ngày trọng đại trong lịch sử Porto. Có rất nhiều câu hỏi và câu trả lời được đưa ra hôm ấy. Nhưng phát ngôn đáng chú ý nhất và được tất cả các nhật báo đưa trang nhất ngay hôm sau là là: “Chúng ta sẽ vô địch ngay mùa bóng sau”.



Porto đã vô địch liên tục suốt 2 thập kỷ trước đó và với bề dày lịch sử của CLB này, phát ngôn ấy lẽ ra không có gì quá bất ngờ. Nhưng nó lại gây sốc vào thời điểm ấy, khi Porto đang lâm vào một trong những cơn khủng hoảng thuộc loại tồi tệ nhất lịch sử. 
Mou có 2 lý do để tuyên bố như thế. Một: đấy sẽ là mùa bóng đầu tiên ông chính thức trở thành một “manager”, được tự do quyết định những vấn đề chuyển nhượng và Hai: Mou muốn tạo ra một bầu không khí phấn khích, kéo các CĐV đang cảm thấy chán nản quay lại ủng hộ đội bóng. Nhưng phát ngôn này ngày ấy đã tạo ra rất nhiều tranh cãi, chỉ trích và đố kỵ. Nó cũng đặt Mou dưới tình thế buộc phải vô địch. Nếu không, sẽ có rất nhiều “gạch đá” được ném về phía ông.



Còn về mùa bóng đang diễn ra, mọi thứ không do Porto tự quyết định nữa. Đội chỉ đang xếp thứ 6 và thậm chí sẽ phải cạnh tranh quyết liệt một suất dự Cúp UEFA cùng với Braga. Vì thế Mou không mạo hiểm với những tuyên bố. “Chúng tôi vẫn muốn vô địch chứ, nhưng chỉ chiến thắng thôi là không đủ, còn phải phụ thuộc vào những yếu tố khác,” Mou nói. “Vì thế mục tiêu thiết thực nhất chỉ là cố thắng càng nhiều trận càng tốt, khởi đầu là trận đấu với Maritimo ở thứ Bảy tới”.



Nhưng các phóng viên vẫn chưa chịu ngưng. Họ muốn biết Porto “sẽ vô địch mùa sau” với phong cách nào. Mou không ngần ngại đáp: “Tất nhiên là tấn công. Các cầu thủ sẽ đến sân tập mỗi ngày và biết họ sẽ phải hoàn thiện những miếng đánh. Phải làm chủ trận đấu và ghi nhiều bàn”. Ngồi kế bên, chủ tịch Da Costa hoàn toàn bị thuyết phục. Ông tuyên bố: “Sự ủng hộ của Ban lãnh đạo dành cho tân HLV là không có giới hạn”.



KHỞI ĐẦU NHƯ MƠ GIỮA MUÔN VÀN KHÓ KHĂN
Nhưng khi vào việc, Mou thấy mình đối diện với những vấn đề tương tự như ở Benfica, thậm chí có phần còn tệ hơn. Ông hồi tưởng lại sau này: “Đấy là một Porto hoàn toàn khác so với khi tôi và Robson rời đội. Trước mắt tôi lúc ấy là một đội ngũ yếu thế bởi những thất bại. 



Một số cầu thủ cảm thấy tự thỏa mãn với những gì mình đang có: vị trí ở một CLB lớn, mức lương cao đủ cho cuộc sống thoải mái. Thắng thua hay danh hiệu cũng không còn quan trọng với họ nữa. Khi ấy tôi biết chắc Porto không thể vô địch ngay trong mùa đó bởi đấy không phải là đội bóng của tôi”.



Trong cuộc trả lời phỏng vấn sau đó với một tờ báo Tây Ban Nha, Mou đã gọi đấy là “Porto tồi nhất trong 26 năm”. Chủ tịch Pinto da Costa không lấy làm phiền lòng với phát ngôn ấy bởi chính ông hiểu đội nhà đang thích ứng sau khi chuyển sang mô hình cổ đông, quyền lực không còn hoàn toàn thuộc về chủ tịch và HLV mà bị chi phối bởi những thành viên. 



Nhưng khó khăn là vậy, Mou vẫn có một khởi đầu như mơ khi thắng một lèo 4 trận. Đấy là hiệu ứng mà người ta vẫn hay gọi là “thay tướng, đổi vận”. Khi trên ghế là một nhà cầm quân mới, các cầu thủ bị kéo khỏi nhịp điệu và thói quen thường ngày. Những cầu thủ chính thức buộc phải cố để giữ vị trí, những kẻ dự bị thì càng phải cố vì biết cơ hội thay đổi đã đến.



Bốn trận thắng ấy diễn ra trước Maritimo (2-1), Benfica (3-2), Varzim (1-0) và Vitoria de Setubal (4-1). Trong số này, đáng chú ý nhất tất nhiên phải là trận đấu với Benfica, đội bóng cũ nay đã trở mặt thành thù với Mou. Đấy không chỉ là một trận derby mà còn ảnh hưởng lớn đến suất dự Cúp UEFA mùa tới nên Mou dồn hết tâm trí cho nó.



CHIẾN THẮNG VANG DỘI
Có một băn khoăn lớn về chiến thuật. Liệu Benfica sẽ ra sân với một trung phong (Jankauskas) và 2 cầu thủ chạy cánh (Simao Sabrosa và Mantorras) hay cho Mantorras bó vào trung lộ, để 2 cánh lại cho Carlitos và Miguel? Nếu Jankauskas đá chính, ông sẽ phải dùng Ricardo Silva vì anh này chống bóng bổng tốt. Nếu Mantorras vào trong, Ricardo Costa sẽ được chọn vì thu hồi bóng tốt. 



Vốn có máu thực dụng, Mou bỏ tiền ra thuê... điệp viên. Đấy là người điệp viên mà ông vẫn dùng ngày trước tại Benfica, giờ lại dùng tay ấy chống lại Benfica. Tay này đột nhập vào những buổi tập, cố lân la hỏi chuyện rồi gửi về cho Mou một bản bảo cáo: Jankauskas sẽ đá. Quá êm, vậy là khâu chiến thuật đã xong.



Khâu tâm lý càng... êm hơn nữa khi chủ tịch Benfica là Vilarinho lên báo tuyên bố ông đã mơ thấy đội nhà đánh bại Porto 3-0. Trước những tình huống thế này, Mou là chuyên gia làm tâm lý. Ông cho photo trang báo có in phát biểu của Vilarinho dán ngay trên bảng thông báo để cầu thủ Porto ngày nào cũng đọc được nó. Từ “giấc mơ” của Vilarinho, Mou làm cho cầu thủ nghĩ rằng họ bị coi thường, rằng Benfica coi như đã bỏ 3 điểm vào túi.



Nhưng trận đấu quả là khó khăn và Porto bị dẫn 1 bàn sau giờ nghỉ. Trong phòng thay quần áo có một chiếc giỏ để các cầu thủ bỏ quần áo và khăn dơ của họ vào đấy. Vừa bước vào phòng, Mou đá tung cái giỏ ấy lên. Các cầu thủ của ông đã để cho áp lực của một trận đấu lớn ảnh hưởng nặng nề đến tâm lý và ngoại trừ Deco, ai cũng chạm bóng như sợ nó đốt cháy chân mình. 



Mou gọi một... nhân viên xoa bóp có thâm niên làm việc đến 50 năm ra hỏi xem Porto đã thua Benfica mấy trận trên sân nhà rồi. Khi vị này còn chưa kịp hiểu dụng ý của Mou thì ông đã chuyển câu hỏi ấy cho Victor Baia. Thủ môn của Porto đáp: “10 năm nay mới thua có 1 trận thôi”.



Mou nói: “Ừ, và chúng ta chuẩn bị thua trận thứ 2 đấy, nếu mọi người cứ tiếp tục đá như thế. Sự uy nghiêm của mặt sân này chuẩn bị nhờ các cậu mà hỏng đấy”. Những lời ấy phát huy tác dụng, Porto ghi liền 2 bàn trong hiệp 2 và kết thúc trận đấu với tỷ số 3-2. Tên tuổi của Mou một lần nữa được khẳng định. Cầm Benfica thì hạ Sporting, đến khi cầm Porto thì lại hạ Benfica.



Rồi những chệch choạc xảy ra trong giai đoạn cuối mùa, đúng theo tiên liệu của Mou. Song Porto cũng kết thúc mùa ấy với chiếc vé dự Cúp UEFA đúng như mục tiêu. Mùa bóng tiếp theo là lúc Mou làm nên lịch sử.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét