Thứ Năm, 13 tháng 8, 2015

Tự truyện của Mourinho - Kỳ 6 Bình thản ra đi khi thấy mình chỉ là "con bài hỏng"


Nhiệm kỳ 2 của Mourinho tại Chelsea sẽ được thử thách bằng cuộc đọ sức với đại kình địch M.U ngay ở vòng thứ 2 Premier League 2013/14. Nhưng người ta chưa bao giờ thấy Mou tự tin như bây giờ. Điều này chỉ có được sau nhiều kinh nghiệm đau thương.




Khởi nghiệp HLV tại Benfica với bản hợp đồng chỉ 6 tháng, Mou đã chứng tỏ tài năng của mình khi đưa CLB đang tụt dốc thê thảm trở lại cuộc đua vô địch mà điểm nhấn là trận thắng thuyết phục 3-0 trước kình địch Sporting Lisbon tại vòng 13 (ngày 3/12/2000). Tuy vậy, khi BLĐ Benfica thích 1 HLV có tên tuổi hơn Mou vào lúc đó dù ông chỉ yêu cầu BHĐ 1 năm, Mou đã bình thản ra đi mà không hề nuối tiếc công trình đang dang dở của mình.



VẪN TỰ TIN DÙ BỊ CHƠI XỎ
Theo lịch trình, Benfica sẽ lưu trú tại khách sạn Mediren một ngày trước trận đấu, đấy luôn là địa điểm quen thuộc mỗi khi đội đến Lisbon. Thế nên khi chiếc xe chở đội đỗ xịch ở trước khách sạn Altis, Mou cứ ngỡ có một sự nhầm lẫn. 



- Moreira (người lái xe của đội bóng - PV) này, sao dừng ở đây thế?
- Thì họ bảo tôi lái đến đây cơ mà.



“Lại chơi nhau rồi,” Mou nghĩ. Nếu không phải đây là trận đấu quan trọng với Sporting mà mọi CĐV đều háo hức, ông đã cho xe quay ngược trở lại. Cố trấn tĩnh với 2 hơi thở sâu, Mou rời khỏi xe. Cuối ngày hôm đó, Mou được biết vấn đề nằm ở kinh tế. Benfica đang khó khăn tài chính và buộc phải cho cầu thủ ở một khách sạn giá rẻ hơn. “Nhưng phải có ai đó nói cho tôi biết chứ, quỷ tha ma bắt các người đi”, Mou bực tức.



Rồi trận đấu cũng đến. Trên đường đi đến sân, Mou nhận ra tầm vóc to lớn của trận đấu này, CĐV chờ thành hàng dài để vào sân với cơ man những băng rôn, cờ xí. Gạt qua những khó chịu về khách sạn, Mou vào sân với tâm trạng cực kỳ tự tin. Ông đã chuẩn bị mọi thứ có thể, phân tích đối thủ đến từng chân tơ kẽ tóc, cầu thủ đang chơi hay và tự tin. Ngay cả Joao Tomas, người ngỡ như không cách nào tham dự trận đấu này, vẫn kịp bình phục. 





Mou không nói gì nhiều với các cầu thủ trước trận, tự bản thân trận đấu đã tạo cho họ động lực to lớn. Chiến thắng trước Sporting sẽ tạo ra một dấu son. Đấy sẽ là chiến thắng thứ 4 liên tiếp, tinh thần sẽ lên cao, khoảng cách với vị trí nhất bảng sẽ giảm xuống và cơ hội vô địch sẽ được thổi bùng lên. Một trận hòa vốn chưa bao giờ tệ trong các cuộc đối đầu với Sporting bây giờ lại trở nên không đủ. Lần đầu tiên suốt một thời gian dài, niềm tin đã trở lại với Benfica, từ các cầu thủ trên sân cho đến các CĐV trên khán đài.



Đến lúc ấy, Mou làm sao nghĩ đấy lại là trận đấu cuối cùng của mình tại Benfica.



HOÀN THÀNH SỨ MỆNH
Benfica khởi đầu như mơ. Maniche thoát xuống đối mặt với thủ thành Nelson của Sporting ngay phút đầu tiên nhưng bất thành. Chỉ ít lâu sau, Benfica được hưởng một quả phạt đền. Mou vẫn còn nhớ ký ức ấy: “Một số HLV sẽ không dám theo dõi quả phạt đền quan trọng đến dường ấy, nhưng không phải là tôi. Thậm chí khi trọng tài yêu cầu quả phạt đền phải được đá lại, tôi vẫn bình tĩnh. Thật tuyệt khi Van Hooijdonk sút thành công”. 



Cuối hiệp 1, Mou được biết Sporting sẽ tung thêm Acosta, một tiền đạo vào sân. Ông đến hỏi 2 trung vệ của mình là Marchena và Meira:



- Hai cậu có thể đương đầu với 2 tiền đạo không. Thấy không ổn thì để tôi tung thêm một trung vệ nữa vào sân.
- Không, bọn tôi ổn. Cứ giữ nguyên hệ thống phòng ngự như hiệp 1.



Quá tốt. Trong hiệp 2 Mou tiến hành 2 sự thay đổi, đều ở những vị trí tấn công. Poporsky cùng Joao Tomas vào sân và Benfica bồi thêm 2 bàn nữa trước khi hết giờ. 3-0, khi trọng tài thổi còi dứt trận, Mou rảo bước vào phòng thay quần áo, để cho các cầu thủ tận hưởng trọn vẹn thành quả họ đạt được cùng các CĐV. Nhìn vào hình ảnh vợ con, Mou có phút bình an hiếm hoi trong tâm hồn và cảm thấy mình đã hoàn thành một sứ mệnh.



Nhưng giây phút ấy qua mau, tất cả những vụ lùm xùm liên quan đến khách sạn, những lời hứa bị phá vỡ, những cầu thủ được ký cấp tập mà không qua tham vấn của Mou... đều đồng loạt hiện về. Mou cảm thấy mình là con rối trong tay Ban lãnh đạo. Từ chỗ là lá bài tẩy của Vale e Azevedo, Mou chỉ còn là lá bài hỏng trong tay Vilarinho. 



Thậm chí Mou còn nghe được một đoạn đối thoại giữa một nhân vật trong Ban lãnh đạo Sporting và người đồng cấp của Benfica trước trận. Vị quan chức của Benfica bảo chỉ cần thua Sporting, họ sẽ lập tức ban lệnh sa thải Mou. Âm thanh ồn ào của các học trò đang tiến vào phòng thay quần áo đã cắt đứt mạch suy nghĩ của Mou. Mou tiến đến ôm họ, cám ơn họ và cùng họ chia sẻ niềm vui. Chưa giành danh hiệu nào, nhưng Benfica đã chuyển mình kỳ diệu chỉ sau 2 tháng. Gã khổng lồ của bóng đá Bồ Đào Nha đã thức giấc.



Mou bước vào toilet và nghe được cuộc điện thoại của một phó chủ tịch, ông này đang nói chuyện với một phóng viên nào đấy.
- Anh cứ việc viết là tên ấy đòi tăng lương lên gấp 3, và chúng tôi không chấp nhận bất kỳ yêu sách hay sự đe dọa nào. 
Mou không tức giận, ông đã quá quen với luật chơi. 



RA ĐI NHẸ NHÀNG
Trở lại văn phòng, Mou tắm và lấy điện thoại gọi về cho Tami. Vilarinho xuất hiện ở ngưỡng cửa và chờ Mou mời vào. Nhưng ông đã mặc kệ vị chủ tịch, cứ tiếp tục nói chuyện với vợ cho đến khi Vilarinho cảm thấy chán nản và bỏ đi.



Giám đốc truyền thông đến ngay sau Vilarinho và yêu cầu Mou đến dự buổi họp báo bắt buộc sau trận đấu. Mou từ chối nốt và chấp nhận nộp phạt. Trên đường lái xe về nhà ở Setubal, Mou phải đương đầu với một cơn bão. Ông chuyển làn xe để cảm thấy an toàn hơn. Nhưng cảm giác bình yên chỉ đến khi Mou đặt chân về nhà, chốn bình yên trước mọi cơn bão.



Tiếp tục suy nghĩ về Benfica, Mou đã mở ra một con đường lớn sau khi giúp đội bóng này trở lại thành... Benfica. Đánh bại Sporting, Benfica hoàn toàn có thể nghĩ đến chuyện thắng nốt 4 trận sau đó trước những đối thủ yếu như Alverca, Gil Vicente, Desportivo das Aves và Estrela da Amadora. Với một chút may mắn, Benfica hoàn toàn có thể đón Giáng Sinh ở ngôi đầu bảng. Và Mou cũng đi đến quyết định nói chuyện thẳng thắn với CLB: nếu đề nghị ký hợp đồng chính thức thì làm tiếp, không thì thôi.



Mou gọi cho chủ tịch Vilarinho, nhưng dường như vẫn còn cáu vì thái độ lạnh nhạt của Mou sau trận gặp Sporting, ông không bốc máy. Mou lại gọi cho Joao Malheiro (phát ngôn viên của Benfica):



- Joao, tôi đang trên đường rời Benfica. Nếu muốn giữ tôi lại, hãy thảo bản hợp đồng 1 năm, tôi không đòi nhiều tiền hơn, tôi chỉ muốn thêm một năm nữa thôi.
- Jose, anh điên rồi.
- Tôi chỉ muốn hoặc là 1 năm, hoặc là tôi sẽ ra đi. Nói cho ngài chủ tịch biết đi. Tôi không đổi ý đâu.
Cúp máy, lát sau Malheiro gọi lại và thông báo Vilarinho sẽ gặp Mou vào ngày tiếp theo. Đó là một cuộc nói chuyện trong văn phòng chủ tịch. Vilarinho nói:
- Tôi rất muốn giữ anh lại Jose ạ, tôi ngưỡng mộ công việc anh đang làm. Nhưng Ban lãnh đạo và những nhà đầu tư không chịu, họ muốn một người danh tiếng hơn.
- Ừ, tôi hiểu. Và ông cũng biết rõ ý định của tôi rồi đấy. Tạm biệt.



Mou đưa ra một tối hậu thư nghĩa là ông cũng chấp nhận với việc sẽ phải rời đội bóng mà mình đã bỏ nhiều tâm huyết. Nhưng ở lại thì có ích gì khi Ban lãnh đạo không ủng hộ và luôn làm những việc chống lại công việc của mình. Lòng thấy nhẹ nhàng, Mou kết thúc thử thách đầu tiên trong sự nghiệp cầm quân của mình như thế đó.





Mourinho chính thức dẫn dắt Benfica vào ngày 23/9/2000 trong trận thua Boavista 0-1 sau khi thay thế HLV Jupp Heynckes. Ông rời CLB vào ngày 5/12/2000 chỉ sau 10 trận dẫn dắt với thành tích 5 thắng, 3 hòa và chỉ để thua 2 trận.




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét