Thứ Năm, 13 tháng 8, 2015

Tự truyện của Mourinho - Kỳ 3: Canh bạc đổi đời


Trong khoảng thời gian nghỉ ngơi sau khi rời Barca, Mourinho đã tự hoàn thiện bản thân chờ ngày đổi đời. Và điều ấy đã đến sớm hơn cả dự kiến của ông. Giữa tháng 9/2000, Benfica thi đấu với Estrela da Amadora ở vòng 5 giải vô địch BĐN.



Mourinho đầy tự tin trong ngày ra mắt tại Benfica với chủ tịch Vale Azevedo (trái)...
Kết quả là 2-1 nhưng Benfica suýt nữa đã thua. Cứ sau mỗi vòng đấu, áp lực lên vai HLV Jupp Heynckes lại nặng nề hơn và các CĐV muốn thấy ông bị sa thải. Chủ tịch Vale Azevedo chiều theo ý muốn ấy. Và trước tất cả sự ngạc nhiên của mọi người, ông chọn Mou làm người thay thế.


CUỘC GẶP LÚC NỬA ĐÊM
Chuông điện thoại reo sớm hơn Mourinho mong đợi. Hôm ấy là giữa tháng 9, trong bữa ăn tối với gia đình, Mou với lấy điện thoại từ tay Tami, chưa hề biết đấy là cuộc gọi sẽ thay đổi đời mình. Đầu dây bên kia là Eladio Parames, bạn thân của Mou từng làm phóng viên cho tờ A Bola, nay làm giám đốc truyền thông cho Benfica. Anh ta đề nghị Mou đánh xe đi Lisbon ngay. 



- Ze (tên thân mật của Mourinho - PV) này, ngài Vale Azevedo muốn nói chuyện với anh ngay trong đêm nay. Ông ta có một đề nghị. Anh sẽ có mặt trong vài giờ nữa chứ?


- Anh điên rồi, quên chuyện đó đi. Tôi không muốn làm trợ lý cho bất kỳ ai nữa nên đừng lãng phí thời gian của mình. 


- Thôi nào, cứ đến Lisbon một chuyến đi, bạn của tôi. Không ai mời anh làm trợ lý đâu.


- Không trợ lý thì là gì?


- Tôi không nói thêm đâu. Gặp nhau sớm nhé.


Trầm ngâm một hồi, Mourinho gác máy và ăn tiếp bữa tối còn dang dở. Mới trước đó 1 năm, đích thân chủ tịch Azevedo đã gọi cho Mou. Khi ấy ông ta vừa ký với Heynckes 2 năm và mời Mou về giữ 1 chân trợ lý. Lựa chọn của Mou khi ấy quá dễ dàng. Làm gì có chuyện đang làm trợ lý cho Barca lại trở về làm trợ lý cho Benfica. Thế là ngài chủ tịch Benfica trở về tay không, không có được vị trợ lý mà Heynckes cần. Lịch sử liệu có lập lại?


Từ Setubal đến Lisbon mất khoảng nửa giờ chạy xe. Mou bật đài lên và nghe một bản tin có nội dung: “Toni sẽ là tân HLV Benfica”. Suy nghĩ đầu tiên của anh ta là tay bạn thân Eladio đã chơi mình. Mou bốc máy ngay:


- Anh kéo tôi ra khỏi nhà vào nửa đêm chỉ để nhận được tin này thôi sao. Nói cho anh biết, tôi không làm trợ lý cho Toni nào cả, Fabio Capello cũng không. Tôi sẽ quay xe về nhà.


Không còn cách nào khác, Eladio đành lật bài ngửa:


- Bình tĩnh nào, bạn tôi. Ngài chủ tịch đã yêu cầu tôi thề phải giữ bí mật, nhưng giờ tôi đành phải nói. Anh sẽ được đề nghị giữ ghế HLV trưởng Benfica. Quên cái tên Toni đi.


HLV TRẺ NHẤT LỊCH SỬ BENFICA
Đấy là điều Mou muốn nghe. Cúp máy, Mou hân hoan đi nốt hành trình còn lại. Eladio đã chờ sẵn tại Lisbon cùng với GĐĐH Alvaro Braga Junior và GĐTT Michel Preud’Homme của Benfica. Bốn người cùng đáp xe đến một trong những ngôi nhà của Azevedo ở trung tâm thành phố.
Lúc ấy đã sau nửa đêm. Bắt tay Mou thật chặt nơi thềm cửa, như thường lệ, Azevedo vào vấn đề ngay khi họ ngồi xuống: 



- Anh có muốn làm HLV của Benfica không?


Mou đồng ý, nhưng đấy chưa phải là câu trả lời cuối cùng. 


Bên cạnh những điều khoản hợp đồng, hai bên còn phải gút lại nhiều thứ, quan trọng nhất là hướng đi của CLB. Mou muốn biết Azevedo đã lên kế hoạch gì cho tương lai đội bóng, ông ta sẽ đồng ý đầu tư những khoản nào, có tham vọng mang Benfica trở lại thời kỳ hoàng kim không? Một điều nữa: ông ta chờ đợi gì ở HLV tương lai của mình?



...nhưng sớm thất vọng vì CLB chỉ toàn cầu thủ xoàng xĩnh như Maniche


Trước những thắc mắc ấy, Mou nhận được câu trả lời mà mình ít chờ đợi nhất. Azevedo thừa nhận ông ta chả biết gì về bóng đá cả, nhưng tự hào về khả năng nhìn người của mình. “Sau khi tham khảo ý kiến của Preud’Homme và Braga, tôi đã quyết định chọn anh làm người thay Heynckes” - Azevedo nói.


Rồi Mou lắng nghe những kế hoạch của Azevedo. Vị này muốn BĐN hóa đội bóng với một đội ngũ trẻ, sử dụng nhiều cầu thủ do CLB tự đào tạo. Không còn tiền nữa, đấy là con đường duy nhất dành cho Benfica, vốn đang bước vào một trong những cơn khủng hoảng nặng nề nhất lịch sử, không chỉ trong lĩnh vực tài chính mà còn bao gồm cả thể thao. Mou được chọn để mang đến một điều kỳ diệu.


Rồi họ đi đến sự nhất trí. Benfica sẽ đầu tư vào vấn đề tập luyện. Mou sẽ được cho nhiều thời gian để làm việc. Không ai chờ đợi ông phải mang về ngay những danh hiệu. Cuộc bầu cử chức chủ tịch Benfica đã được ấn định. Azevedo đề nghị Mou ký một hợp đồng 6 tháng, nhưng nó đính kèm một điều khoản tự động gia hạn thêm 2 năm nếu Azevedo trúng cử chủ tịch một nhiệm kỳ nữa (điều gần như chắc chắn). 


Mou hãy còn thất nghiệp khi đứng ở ngưỡng cửa nhà Azevedo. Nhưng khi rời khỏi đó con người này đã là HLV trưởng của Benfica. Không tệ chút nào cho một sự khởi đầu. Mou trở thành HLV người BĐN trẻ nhất trong lịch sử Benfica, ở tuổi 37.


Trở về nhà nửa giờ sau đó khi đã tờ mờ sáng, Mou đánh thức Tami dậy và nói: “Anh sẽ cầm quân cho Benfica. Ngày mai anh đi Lisbon, kiếm khách sạn nào đó ở tạm trong 2-3 ngày”. Tami nghe xong rồi lăn qua ngủ. Đêm ấy Mou cũng ngủ rất ngon.


TAY MƠ TIẾP QUẢN ĐỐNG ĐỔ NÁT
Ngày hôm sau, thứ Tư, là ngày nghỉ của đội bóng. Tân HLV Benfica dậy sớm, soạn đồ và chào từ biệt gia đình mình để bước vào những ngày “tự quản thúc”. Thứ Năm, Mou sẽ gặp đội bóng của mình lần đầu. Cuộc sống của Mou những ngày ấy là cuộc di chuyển qua lại giữa sân tập và khách sạn, làm việc liên tục không nghỉ. Mou tin là mình sẽ làm việc ra trò tại Benfica, nhưng thực tế tại Benfica lại khiến ông sững sờ.
Sau khi phân tích, Mou nhận ra mình đang tiếp quản một đội bóng rất tồi, kết hợp giữa những cầu thủ đã già và những ngoại binh chất lượng thấp, nếu như không muốn nói là tệ. Tồi tệ hơn là chẳng có ai tỏ ra tham vọng. Đội bóng đã quá quen với thất bại nên chả để tâm đến việc gì. Cầu thủ tập luyện rất hời hợt.



Nhìn về tương lai, chỉ có Meira, Marchena, Enke và Van Hooijdonk là đủ tiêu chuẩn đứng trong hàng ngũ đội bóng. Nhóm thứ 2 có chút tài năng, nhưng không động lực. Nhóm thứ 3 gồm những cái tên như Miguel, Geraldo, Joao Tomas, Carlitos, Diogo Luis và Maniche, những người có quyết tâm nhưng cần phải tập luyện nhiều để nâng cao tư duy chến thuật. 


Còn một nhân vật không thể không nhắc đến là Sabry, một cầu thủ người Ai Cập tự xem mình là ngôi sao. Mùa trước, anh này ghi bàn vào lưới Sporting, giúp Benfica thắng ngay trên sân Alvalade nên rất được CĐV yêu thích. Mou biết Sabry có tài năng, nhưng thái độ của anh ta không phù hợp với lối sinh hoạt tập thể.


Mou quan hệ rất tốt với người bạn thân Eladio Parames nay đã là quan chức. Với 2 vị giám đốc Braga và Preud’Homme cũng không thành vấn đề gì. Nhưng bên cạnh “đội lãnh đạo”, Mou còn phải xây dựng “đội kỹ thuật” nữa. Nhưng vì lạ nước lạ cái, Mou hài lòng với những trợ lý mà BLĐ cấp cho mình. 


Tài chính eo hẹp không cho phép Mou đề nghị ký với những người giỏi. Và Mou cũng tin là nếu CLB đã tuyển người, đấy dứt khoát phải là những nhân vật chuyên nghiệp và có tài năng. Nhưng không ngờ Mou đã lầm, một trong những sai lầm khó tránh khỏi của một người vừa ra làm riêng.


“Đấy không phải là đội bóng. Nó giống một nhúm cầu thủ hơn, một nhúm những người được ký hợp đồng một cách vô tội vạ” - Mou than thở về Benfica. 



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét