Thứ Năm, 13 tháng 8, 2015

Tự truyện của Mourinho - Kỳ 4:Thiết lập quyền lực, thâu nạp đệ tử


Mourinho khởi đầu công việc của mình trong những ánh mắt hoài nghi. Cánh phóng viên đặt đủ thứ câu hỏi cho chiến lược gia trẻ măng lần đầu tiên ngồi trên ghế HLV trưởng. Ngoài ra, việc Mou từng tỏ ý hoài nghi phong cách lỗi thời của những nhà cầm quân trong nước càng khiến ông bị ghét hơn.


Dù mới lên nắm quyền tại Benfica, Mourinho đã nhanh chóng xác định quyền lực của bản thân.

Nhưng cũng như ngày nay, không một lời chỉ trích nào có thể ảnh hưởng đến ông. “Chó cứ sủa, đoàn người vẫn cứ đi” là phương châm của tân HLV Benfica.

VỪA CẦM QUÂN, ĐÃ BỊ DỌA ĐUỔI

Ngày điều hành buổi tập đầu tiên, Mou đến trước 2 tiếng đồng hồ. Anh luôn muốn mọi thứ thật hoàn hảo trong sự kiểm soát. Cỏ dài thì gọi người cắt, sân khô thì tưới nước thêm và gặp người chịu trách nhiệm bộ phận y tế, xem tình trạng thể lực của từng cầu thủ trong đội để biết nếu cần tập nhồi thì có được không. “Tôi chưa bao giờ trễ một buổi tập nào trong đời” - Mou tuyên bố với báo chí.

Các cầu thủ đến rất đúng giờ và tuân thủ mọi chỉ thị trên sân tập của người HLV trẻ. Mou thích quan sát hơn là can thiệp trong lần đầu tiên tiếp xúc với họ. Ông cũng dành ra một buổi nói chuyện ngắn trước sự chứng kiến của chủ tịch và PCT đội bóng: “Có 2 thứ mà tôi có thể đảm bảo với mọi người. Thứ nhất là chất lượng công việc, để giúp mọi người tiến bộ. Thứ hai là sự thẳng thắn. 

Tôi biết ở đây có rất nhiều thông tin trái chiều, những tin đồn sau lưng. Tôi đảm bảo tất cả những quyết định liên quan đến cầu thủ thì chính các bạn sẽ được tôi thông báo đầu tiên. Đừng giao tiếp qua truyền thông nữa mà hãy nói với nhau. Mọi người đã biết phòng làm việc của tôi ở đâu rồi. Và nó luôn mở cửa cho mọi cầu thủ Benfica”.

Ngày tiếp theo, trang nhất của các nhật báo thể thao đều nói về Manuel Vilarinho, người chuẩn bị ra tranh cử chức chủ tịch với Azevedo và là người sẽ ảnh hưởng đến tương lai của Mou tại Benfica. Vilarinho tuyên bố một khi ông trúng cử thì Mou sẽ phải ra đường và HLV mới sẽ là Toni. 


Maniche từ kẻ nổi loạn đã thành đệ tử ruột của Mou


LẬP NHÓM “NGU LÂU, KHÓ CẢI TẠO”

Trận đầu tiên của Mou diễn ra ngày 23/9/2000, gặp Boavista. Yêu cầu bộ phận trinh sát gửi tài liệu về đối thủ, Mou hy vọng biết được điểm mạnh, điểm yếu, cầu thủ chủ chốt và những nét đặc trưng trong chiến thuật của đối thủ. Rốt cục tất cả những gì Mou nhận được là một báo cáo không thể sơ sài hơn cùng một đội hình dự kiến gồm... 10 cầu thủ.

Mou trình bày vấn đề với GĐĐH Alvaro và được hứa về một sự tái cơ cấu sau cuộc bầu cử. Từ đó, Mou không bao giờ làm việc với bộ phận trinh sát của CLB thêm một lần nào nữa. Thay vào đó, Mou bỏ tiền túi thuê một người bạn cũ làm việc ấy. Sát trận, Mou tìm mọi cách để kích thích các học trò vốn đang thiếu động lực và thiếu cả tự tin. Mou hỏi họ có ai đã từng thi đấu quốc tế chưa thì tất cả đều bảo mình là tuyển thủ quốc gia: “Vậy thì đá bốc lên đi chứ. Các anh dư sức đá hay cơ mà”.

Rốt cục đấy là một trận đấu đáng quên. Benfica thua 0-1. Có lẽ trong lịch sử, chưa có HLV nào nhận bàn thua đầu tiên trong sự nghiệp cầm quân sớm như Mou: vỏn vẹn 60 giây, từ một tình huống sơ đẳng. Điên đầu ở chỗ đấy là pha bóng mà Mou đã lường trước. 

Ông nói đi nói lại với các cầu thủ từ sân tập cho đến trước trận về miếng đánh sở trường của đối phương: những quả tạt với điểm đến là cột dọc gần. Vậy mà Benfica đã thua ngay tình huống lên bóng đầu tiên của đối thủ. Mou tự hỏi: “Rojas là dạng cầu thủ gì thế nhỉ? Hắn có hiểu tiếng BĐN không, hay phải nói tiếng TBN đây?”. Từ đấy, thủ môn Rojas, cùng một số cầu thủ khác bị Mou xếp vào nhóm “ngu lâu, không thể cải tạo”.

Phân tích tình hình sau trận đầu tiên, Mou nhận ra vấn đề là ở khâu tập luyện. Có đến 5 cầu thủ gần như không chịu tập. Họ tận dụng mối quan hệ với bộ phận y tế để ngụy tạo chấn thương và ngồi chơi ăn tiền. Một số khác thì tập luyện với cường độ... đuổi ruồi khi thậm chí không thèm đeo hộ uyển. Họ chạy cho có lệ và va chạm vào nhau như giỡn chơi. 

Không thể chấp nhận cung cách ấy, Mou gọi một số cầu thủ ở đội trẻ lên tập cùng. Diogo Luis, Geraldo và Nuno Abreu, những cầu thủ hạng thấp chỉ lĩnh có 750 euro/tháng, vốn đầy quyết tâm và luôn khao khát được tập cùng với các ngôi sao. 

Hiệu ứng được nhìn thấy rõ rệt chỉ vài ngày sau sự xuất hiện của hội “cầu thủ nghèo muốn vượt khó”. Thông thường các ngôi sao tạo động lực cho những cầu thủ trẻ. Bây giờ tình huống ngược lại, nhóm “nhà nghèo” lại truyền nhiệt huyết và khát vọng ngược trở lại cho các đàn anh. Họ chạy miệt mài, vào bóng máu lửa và buộc những cầu thủ khác trong đội phải cất mình lên.

“BỐ GIÀ” TRONG PHÒNG THAY ĐỒ

Mou cũng có một số thay đổi về mặt phương pháp. Ví dụ như vẫn là trò đá ma, nhưng Mou thu hẹp vòng tròn lại, buộc cầu thủ phải xử lý nhanh hơn, người trong vòng phải di chuyển nhiều hơn và va chạm vì thế cũng tăng lên. Và chả cần Mou phải giảng giải, họ cũng biết sự hữu dụng của ống đồng khi tập luyện với liều lượng cao.

Benfica thay đổi rất nhanh chỉ sau 2 tháng. Cầu thủ đội một phải ngồi dự bị còn người thay thế trở thành không thể thay thế. Thời gian này cũng đánh dấu mối quan hệ giữa Mou và một trong những môn đệ ruột sau này: Maniche.

Số là sau trận thua Boavista, Mou yêu cầu một trận đấu tập với đội B để xem liệu có thể cất nhắc ai lên đội một được không. Tất cả những cầu thủ không đá trận gặp Boavista đều phải tham dự, kể cả Maniche, người bị thẻ đỏ rất sớm trận ấy. Mou muốn một trận đấu y như thật và thuê luôn một vị trọng tài điều khiển trận đấu thật nghiêm túc.

Kết quả chỉ 2 phút sau khi vào trận, Maniche đã đạp một “đối thủ” thô bạo. Thẻ đỏ được rút ngay. Từ trên khán đài, Mou nhìn Maniche lầm lũi rời sân và gọi ngay cho một trợ lý: “Hãy yêu cầu anh ta chạy quanh sân cho đến hết hiệp 1”. Maniche khó chịu thấy rõ khi bị buộc phải chạy phạt. Phải mất 8 phút Maniche mới chạy được 2 vòng rồi chuồn luôn khỏi sân. 

Hôm sau Maniche đến sân tập thì đã thấy Mou ở đó. Ông nói với chàng cầu thủ bất mãn của mình:
- Anh cần 8 phút để chạy có 800m. Điều này có 2 khả năng: anh có vấn đề về thể lực hoặc anh có vấn đề với cái đầu của mình. Và tôi chả quan tâm vấn đề chính xác là gì. Cái tôi muốn là giải quyết nó ngay. Hãy tập với đội B, và chỉ trở lại khi anh cảm thấy sẵn sàng.

Tập được với đội B được bữa thứ tư, Maniche đến xin lỗi Mou và hứa về một sự thay đổi. Mou chấp nhận cho anh này trở lại đội một kèm khoản tiền phạt 1.000 euro. Chỉ vài tuần sau Maniche đã đeo băng thủ quân Benfica. 

Sau này, Maniche cũng theo chân Mou đến Porto, Chelsea và Inter. Trong phòng thay quần áo, ai cũng biết Mou chính là “Bố già” của Maniche. Nhưng “Bố già” Mou không biết sẽ còn nhiều ca khó khác đang chờ đợi mình phía trước.

Lời thách đấu đã được gửi đi và Mou ngay lập tức biết thế nào là quy luật của cuộc chơi. Azevedo tại vị, Mou sẽ là HLV Benfica trong 2 năm rưỡi tới. Vilarinho trúng cử, ông sẽ rời khỏi chiếc ghế ấy khi chưa đầy 1 tháng. 
(Còn nữa)


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét